Gửi anh, mối tình đầu của em!

Gửi anh, mối tình đầu của em!

“Gửi anh, mối tình đầu của em!”

Gửi anh, mối tình đầu của em!

Một năm rồi đấy, thế mà có lúc cứ ngỡ như sẽ bên nhau mãi mãi.

Tình đầu mà, nghĩ rằng sẽ bền lâu nhưng có mấy người cùng nhau nắm tay đi đến hết con đường đầy ngã rẽ ấy đâu.

Một năm rồi, chẳng phải là em còn yêu anh đâu.

Chỉ là đột nhiên em nhớ về anh, về mùa hè năm ấy, về lá thư cuối cùng…..

Một năm rồi, thời gian cũng dài, đủ để anh không do dự nắm lấy một bàn tay khác.

Vậy mà em, em vẫn chưa thể ngả đầu vào vai ai đó vô ưu.

Đủ để có chuyện gì xảy ra, người đầu tiên nghĩ đến không còn là nhau.

Một năm rồi, liệu anh còn nhớ, chúng ta bắt đầu như thế nào không?

Chỉ là một bức thư tay viết vội, thế là mọi chuyện bắt đầu.

Ừ, thì gọi là bắt đầu thế thôi, chứ mọi thứ vẫn như bình thường.

Chỉ là có thêm những lá thư trong giờ học, có thêm những cái liếc nhìn trộm, có thêm những nụ cười vẩn vơ…

Thế thôi, tình cảm của em và anh cứ nhẹ nhàng như thế.

Không một cái nắm tay, không một lần tớ ngồi sau xe cậu đi hết những hang cùng ngõ hẻm của thành phố, không một lần hẹn riêng….

Những ngày êm đẹp đó trôi qua ngắn ngủi.

Em và anh chia tay.

Sao khi ấy, em chẳng có cảm giác buồn mà cứ bình thản đón nhận.

Ừ thì em đã biết trước, ngày này sớm muộn thì cũng đến.

Anh không phải Kha Cảnh Đằng, em cũng chẳng may mắn được là Thẩm Giai Nghi.

Chỉ là em cứ đau đáu một lời giải thích từ anh.

Hình ảnh có liên quan

“Anh không phải Kha Cảnh Đằng, em cũng chẳng may mắn được là Thẩm Giai Nghi.”

Hôm qua, em lên facebook, lăn chuột về những ngày đã cũ.

Ngạc nhiên khi thấy status của chính mình:

“Nếu em quay lại thì anh còn đứng đó không???”

“Em mệt mỏi lắm rồi.

Mệt mỏi với những bài chạy đua lấy điểm số.

Mệt mỏi với những ca học xô bồ không có thời gian thở.

Mệt mỏi với những bữa ăn vội chỉ có bánh mì và sữa.

Mệt mỏi khi không có anh ở bên…

Mệt mỏi khi phải vờ như không còn thích anh…

Em quay lại nhé…

Để được nhìn thấy nụ cười của cậu và có thêm động lực cố gắng…

Để đọc được những dòng thư cậu viết cho tớ ngay khi ngồi trong lớp như ba năm về trước…

Và…

Để được yêu anh… “

Chắc là lúc ấy em vẫn còn thích anh. Hẳn rồi.

Nhưng em lại do dự để bỏ qua cơ hội cuối cùng.

Thì em đã lựa chọn, trách được ai.

Em thật khâm phục những người yêu xa, khi mà liên lạc giữa em và anh cứ thưa dần rồi mất hẳn, xa cách nhau từ lúc nào không hay.

Em không dưng mà nắm lấy bàn tay một ai khác, rồi lại một ai khác nữa…

Nhưng tình đầu thì ai cũng ghi dấu mãi, nó dịu dàng mà an yên lắm.

Trong đêm khuya như thế này, liệu anh cũng có đang nhớ tới em không, “người yêu cũ” của em?

Anh sẽ mỉm cười chứ?

Hay chỉ lặng lẽ ngồi yên mà thôi?

Này mối tình đầu, yêu anh, em chưa từng hối hận, cũng không cho phép mình hối hận.

Cảm ơn anh đã để tuổi thanh xuân không còn cô đơn.

Tạm biệt anh, tạm biệt những ngày còn gọi tên nhau.

 

Mai Tình Yêu và Cộng Sự!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

*

Tâm sự của bạn