Hạnh phúc không phải đích đến mà là hành trình chúng ta qua

Hạnh phúc không phải đích đến mà là hành trình chúng ta qua

Hạnh phúc không phải đích đến mà là hành trình chúng ta qua

Hạnh phúc ?

Đó là gì, là cái con người ta cần trong vô vàn những thứ vật chất phù phiếm của đời người.

Ai cũng cần vật chất, nhưng vật chất chỉ là một phần của cuộc sống này.

Cái mà họ cần thực ra chỉ là 2 từ “Hạnh phúc”- một Hạnh phúc trọn vẹn mà thôi !

Chúng ta thường hỏi nhau rằng con đường nào sẽ đi đến hạnh phúc?

Chúng ta luôn tìm kiếm và đi suốt chặng đường dài để tìm đến cái gọi là hạnh phúc.

Có bao giờ ta tự hỏi rằng hạnh phúc đang ở nơi đâu trên con đường đó.

Ở giữa con đường, cuối con đường hay ở một nơi nào đó trên con đường đó.

Hạnh phúc không xa vời cũng không ở điểm cuối con đường mà hạnh phúc chính là con đường ta đi.

Chúng ta luôn quan niệm rằng hạnh phúc ở phía trước,vì theo một ý nghĩ nào đó hạnh phúc là ở tương lai.

Hạnh phúc luôn xa vời nói đúng hơn hạnh phúc rất xa tầm tay.

Nhưng không, hạnh phúc chính là hiện tại, chưa lúc nào bạn hạnh phúc như bây giờ vì thật sự bây giờ bạn không hạnh phúc thì mãi mãi bạn sẽ không bao giờ tìm thấy hạnh phúc.

Cuộc sống của bạn luôn đầy những chông gai và thử thách.

Nếu cứ tìm kiếm thì đến cuối cuộc đời bạn sẽ tiếc nuối rất nhiều.

Tốt hơn hết là ngay bây giờ bạn hãy chấp nhận và tận hưởng hạnh phúc của chính mình.

Đơn giản, một cậu bé hai tuổi bảo rằng “hạnh phúc là khi con lớn lên và làm ra tiền”, đến khi lớn lên cậu bé lại bảo “hạnh phúc là khi có một gia đình” rồi lại bảo “hạnh phúc là khi có một cậu con trai kháu khỉnh”.., suốt con đường đi chưa bao giờ con người thỏa mãn với hiện tại chưa bao giờ con người chấp nhận dừng lại để cảm nhận được rằng mình đang rất hạnh phúc.

Họ mệt nhoài với cuộc hành trình trên con đường tìm kiếm hạnh phúc. Đến cuối cuộc đời họ vẫn không tìm thấy cái gọi là hạnh phúc.

Chúng ta có thể có truy cầu, nhưng lại chớ đi theo đuổi những điều căn bản không thể trở thành hiện thực, hạnh phúc sẽ theo đó mà đến.

Nếu chúng ta có được hạnh phúc, thế thì quá trình theo đuổi cũng là hạnh phúc.

Người xưa nói: “Mưu sự do người, thành sự do trời”, chỉ cần chúng ta cố gắng, thì sẽ cảm nhận được hạnh phúc từ trong đó, kết quả vốn không quan trọng, quá trình mới là điều quan trọng nhất.

Người tu đạo có câu “tùy kỳ tự nhiên“, chỉ cần làm tốt, mọi thứ đều sẽ đạt được một cách tự nhiên.

Đối với người tu đạo mà nói thì quá trình phó xuất, buông bỏ tư tâm, chính là một quá trình hạnh phúc.

Hạnh phúc trước nay không hề rời xa chúng ta, chỉ cần chúng ta biết đủ, biết cho đi, hạnh phúc sẽ ngay lập tức xuất hiện trước mắt, thời thời khắc khắc đều luôn đi cùng chúng ta.

 

Tâm sự của bạn