Mình yêu nhau bình yên thôi

Mình yêu nhau bình yên thôi

“Mình yêu nhau bình yên thôi”

Đến một lúc nào đó, con người ta sẽ chỉ muốn tìm kiếm một góc nhỏ bình yên cho riêng mình.

Không còn những ồn ào vội vã, không còn những sân si thiệt hơn của một ngây dại.

Đã qua rồi cái thời sẵn sàng đánh đổi tất cả để chạy theo một thứ tình yêu cuồng cháy.

Đi qua những tháng ngày vội vã, em mới hiểu, thì ra hạnh phúc không phải là chiến thắng.

Hạnh phúc, với em là, sau tất cả những thua thiệt tủi hờn, vẫn luôn còn một đôi bàn tay nắm lấy tay em cùng em đi khắp hang cùng ngõ hẻm cuộc đời này.

Suy cho cùng, hạnh phúc của một người con gái là luôn có một nơi an yên để trở về.

Và em gọi đó là anh…

Em không còn mong một tình yêu nồng nhiệt, cãi nhau giận nhau đến tột cùng mới nhận ra sự quan trọng của nhau.

Em không cần phải đớn đau vật vã rồi mới về bên nhau như những câu chuyện ngôn tình em hay đọc những ngày mới lớn.

Chúng ta cũng đã từng yêu nhau, lạc mất nhau, rồi về lại bên nhau giữa hàng tỉ con người trên hành tinh rộng lớn.

Tình yêu mà, em biết, không phải ai cũng may mắn, như em thêm một lần nữa tìm thấy anh.

Em biết, thế giới có hàng tỉ người, chỉ cần nới lỏng bàn tay là có thể sẽ lạc nhau mãi mãi.

Thương nhau còn chẳng kịp, tại sao phải lãng phí làm khổ nhau?

minh yeu nhau binh yen thoi

“Suy cho cùng, hạnh phúc của một người con gái là luôn có một nơi an yên để trở về.”

Em chỉ cần anh ở đây, bên em, cùng em bình yên đi khắp ngang dọc những con phố nhỏ, hít hà cái hương sữa đầu thu dịu ngọt của chiều Hà Nội tinh khôi.

Em chỉ cần anh ngồi bên em, cùng em nhâm nhi ly cà phê nóng, yên lành mà nhìn ngắm từng hạt mưa đậu vào phiến kính, trắng xóa một bầu trời.

Anh đưa đôi bàn tay sưởi ấm đôi bàn tay em nhỏ bé, thế là hạnh phúc.

Sau ngày dài mệt mỏi, anh trở về ôm trọn lấy em, ôm trọn cả những ưu phiền ngoài cuộc đời giông bão.

Em sẽ cho phép mình nhỏ bé, nhỏ bé chỉ khi ở cạnh anh thôi.

Em chỉ mong sao đôi vai rộng của anh, có thể ôm em, ôm em mãi…

Đôi bàn tay anh có thể vuốt tóc em, dịu dàng đến cả khi những sợi tóc xanh bị thời gian nhuộm màu sương gió.

Chỉ cần như thế, em tin, mình là người hạnh phúc nhất thế gian rồi.

Anh này, mình yêu nhau bình yên thôi…

Mặc kệ đời…

 

Mai Tình Yêu và Cộng Sự!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

*

Tâm sự của bạn