Thư của một chàng trai đã có vợ dành cho bồ
Anh biết em là một cô gái đẹp và anh may mắn được yêu em.
Tính ra, đàn ông có vợ như anh nào dám mơ ước cao sang, có chơi bời thì cũng chỉ mong kiếm được cô bồ bình thường, vui vẻ qua ngày.
Nhưng anh lại không ngờ, người con gái như em, xinh đẹp tuyệt trần, mọi thứ đều xán lạn lại đem lòng yêu anh.
Chính anh cũng vô cùng bất ngờ về điều đó, bởi anh nghĩ ngoài cái mồm dẻo thì anh khong có gì.
EM đã vì anh mà hi sinh quá nhiều, dành cả tuổi thanh xuân yêu anh. còn từ chối biết bao nhiêu mối quan hệ tốt.
Anh có tình cảm với em, trân quý em nhưng nếu nói phải bở vợ để lấy aem, anh không đành.
Anh đã từng lừa dối để yêu em, rồi lại si êm em thật.
ANh cũng muốn có được người vợ như em nhưng néu như anh chưa phải là một người cha có lẽ đã khác.
Anh có thể là một gã đàn ông khốn nạn, có thể là một người chồng tồi têm, nhưng cả đời anh không thể làm một người cha không ra gì trong mắt các con được.
Anh là cha của hai đứa con nhỏ, anh không thể nào vì em mà rũ bỏ hoàn toàn trách nhiệm.
Các con anh cần có bố.
KHi bọn anh ly hôn, các con anh sẽ vơ vơ, không biết đi theo ai, và không biết cuộc sống sau này như thế nào.
Con sẽ khổ nếu vắng bố, vắng mẹ nên anh dù có yêu em thật lòng cũng không thể bỏ vợ con anh.
Em biết không, anh là đàn ông một đời vợ.
Anh hiểu rất rõ rằng tình yêu có đam mê đén mấy, có vĩ đại đến mấy rồi cũng đến hạn kỳ.
Khi ta đã quá quen với hơi thở của nhau, tự dưng tìn yêu sẽ trở thành thói quen, nó mất dần cái mê đắm ban đầu.
Thế nên anh si mê em thật đấy, yêu em thật đấy.

“Thư của một chàng trai đã có vợ dành cho bồ”
Nhưng em à, anh vẫn còn các con anh hơn.
Anh có thể bở vợ, so với em cô ấy thật sự chẳng là gì.
Nhưng mỗi ngày anh trở về 2 đứa trẻ ôm lấy chân anh tíu tít gọi bố.
Đó mới là điều khiến anh sợ hãi trước đòi hỏi của em.
Anh có thể không cần vợ vì có em thay thế.
Nhưng con anh, chúng cần có bố, có mẹ và với chúng, không ai có thể thay thế được anh và cô ấy.
Yêu cầu của em quá khó, anh không thể đáp ứng.
Đàn ông có vợ là vậy em ạ.
Họ có thể mang những lời ngọt ngào dụ dỗ các cô gái hiền lành lương thiện, hứa hẹn trên trời dưới biển nhưng không bao giờ họ cho em danh phận hay bỏ vợ đến với em.
Họ là những gã đàn ông bỉ ổi, vô liêm xỉ và anh chính là gã đàn ông như thế.
Anh tự nhận sai vì đã huỷ hoai tuổi thanh xuân của em.
Anh ngàn lời xin lỗi em.
Giá như ngay từ khi bắt đầu em có thể hiểu răng đam mê đối với đàn ông đều không đáng giá bằng đứa con vàng ngọc anh ta đã sinh ra và nuôi lớn.
Em à, rồi em sẽ trở thành mẹ, rồi em cũng sẽ có một người chồng.
Khi đó em sẽ hiểu cho anh, rằng chúng ta có thể thay thế người bên cạnh mình, nhưng những đứa trẻ, đối với chúng, cha mẹ là duy nhất.
Vì thế anh không bỏ vợ vì anh yêu cô ấy hơn em, vạn lần cô ấy đều không bằng em, nhưng, nhân tình bé nhỏ của anh, vợ anh – cô ấy là mẹ của các con anh.
Vì thế, anh mãi mãi khong rời xa gia đình của mình.
Chỉ là khi em đưa ra hyêu cầu muốn anh bỏ vợ để cưới em, anh đã sững lại.